Ảnh video hài



Không có gì là tự nhiên cả!!!
Thủy Tiên
Chưa chắc học đã thành công, nhưng thành công mà ko học thì họ phải ở tầm khác:))


Ai đã từng ngồi bàn cuối giơ ad biết với tag ngay các thanh niên bàn cuối vào nào
Thanh Ngân
Sưu tầm TNgân

Điểm danh những thanh niên mở hàng cho sổ đầu bài năm học này nào !!!!
Phan Trung Kiên
Ok viết di chúc cũng vô bình thường nhé Cre. thầy Phạm Minh Thuận

Không cần triệu phú mới học được, nhưng quan trọng bạn giỏi cỡ nào thôi:(((
Thủy Tiên
Hoài Thanh - học sinh lớp Anh 1 THPT chuyên Trần Phú Hải Phòng niên khoá 2017 - 2020 đã trúng học bổng toàn phần Viện Kinh doanh - Quản trị trị giá 3.4 tỉ của VinUniversity, với những thành tích: ✅ Điểm trung bình năm lớp 11 đạt 9,4. ✅Giải Nhất kỳ thi Học sinh giỏi Quốc gia môn Tiếng Anh. ✅Điểm SAT đạt 1580/1600 (1% cao nhất thế giới). ✅Điểm IELTS đạt 8.5. Được cái xinh nhưng học giỏi


Tinh thể
Thủy Tiên
Đây là tinh thể CuSO4.5H2O Chỉ có thể ngắm nhìn qua ảnh:((( ------------------ Nguồn: Wikipedia.

Truyện vui
-
Vừa tốt nghiệp nghe tin từ 1/11 học sinh THCS và THPT được dùng điện thoại
-
Nguyễn Ngọc Tuân Sự thật đau lòng 300 USD và 3 quả trứngMột ông chồng trên giường hấp hối, gọi vợ đến bên mình và hỏi:
– Em ơi, anh không còn sống được nữa. Em hãy nói thật cho anh, trong suốt thời gian chúng mình chung sống với nhau, em đã phản bội anh bao nhiêu lần?
Chị vợ không nói gì, chỉ khóc nức nở.
Ông chồng lại hỏi:
– Thôi, em đã không muốn nói thì hãy giải thích cho anh tại sao trong tủ của em có 3 quả trứng và 300 USD?
Chị vợ thút thít:
– Mỗi lần em phản bội anh, em lại cho vào tủ một quả trứng.
Ông chồng thở phào:
– À, thế là chỉ có 3 lần thôi ư? Còn 300 USD thì sao?
Lần này, chị vợ khóc rất to và giải thích:
– Mỗi lần trứng nhiều quá, em lại đem ra chợ bán và… em đã tiết kiệm được 300 USD.
Nghe đến đó, ông chồng kêu to lên một tiếng và trút hơi thở cuối cùng. -
Nguyễn Ngọc Tuân Tam đại con gàNgày xưa, có anh học trò học hành dốt nát, nhưng trò đời “xấu hay làm tốt , dốt hay nói chữ” , đi đâu cũng lên mặt văn hay chữ tốt.
– Có người tưởng anh ta hay chữ thật, mới đón về dạy con trẻ.
– Một hôm, dạy sách Tam thiên tự , sau chữ “tước” là chim sẽ, đến chữ “kê” là gà, thầy thấy mặt chữ nhiều nét rắc rối, không biết chữ gì, học trò lại hỏi gấp, thầy cuống, nói liều: “Du dỉ là con dù dì”. Thầy cũng khôn, sợ nhỡ sai, người nào biết thì xấu hổ, mới bảo học trò đọc khẽ, tuy cậy, trong long vẫn thấp thỏm.
– Nhân trong nhà có bàn thờ thổ công, thầy mới đến khấn thầm xin ba đài âm dương để xem chữ ấy có phải thật là “dù dì” không. Thổ công cho ba đài được cả ba.
– Thấy vậy, thầy lấy làm đắc chí lắm, hôm sau bệ vệ ngồi trên giường, bảo trẻ đọc cho to. Trò vâng lời thầy, gân cổ lên gào: Dủ dỉ là con dù dì… Dủ dỉ là con dù dì…
– Bố chúng đang cuốc đất ngoài vườn, nghe tiếng học, ngạc nhiên bỏ cuốc chạy vào, giở sách ra xem, hỏi thầy: Chết chửa ! Chữ “kê” là gà, sao thầy lại dạy ra “dủ dỉ” là con “dù dì” ?
– Bấy giờ thầy mới nghĩ thầm: “ Mình đã dốt, thổ công nhà nó cũng dốt nữa” , nhưng nhanh trí thầy vội nói gỡ: “Tôi vẫn biết ấy là chữ “kê”, mà “kê” nghĩa là “gà”, nhưng tội dạy thế là dạy cháu biết đến tận tam đại con gà kia.”
– Nhà chủ càng không hiểu, hỏi: Tam đại con gà nghĩa làm sao?
– Thế này nhé! Dủ dỉ là con dù dì, dù dì là chị con công, con công là ông con gà! -
Nguyễn Ngọc Tuân Người phụ nữ không sợ súng đạnTại xóm A có cặp vợ chồng mới cưới. Thời gian trôi qua người vợ mang thai sinh được một trai. Đưa vợ từ nhà hộ sinh về, anh chồng bị vợ mắng một hơi, không hiểu tại sao vợ mình lại nổi giận đến thế.
Vợ anh giải thích:
– Anh nghĩ coi mỗi lần sinh đẻ tôi phải cực khổ như thế này. Tôi thề từ nay đến già tôi mà… với anh nữa thì súng đạn sẽ bắn tôi!
Sáu tháng sau, anh chồng vẫn không dám đụng đến vợ vì sợ vợ mình phải chết do súng đạn. Bỗng một đêm trong lúc ngủ say, anh chồng giật mình vì có người chui vào mùng mình. Anh nạt lớn:
– Ai đó?
Cô vợ trả lời:
– Em!
– Em là ai?
– Em là người phụ nữ không sợ súng đạn. -
Nguyễn Ngọc Tuân Bác sĩ thiên tàiMột cô gái đến gặp một bác sĩ thiên tài vốn nổi tiếng nhất vùng:
– Em bị đau lưng
Bác sĩ khám xong nói với cô gái:
– Tối qua cô hẹn hò với bạn trai phải không?
– Dạ, vâng ạ…!!!
– Sau đó hai người rủ nhau ra nghĩa địa phải không?
– Dạ, phải ạ…!!!
– Sau đó hai người đã mây mưa với nhau đầy bạo liệt đúng không?
Cô gái bẽn lẽn:
– Dạ… đúng ạ! Mà sao bác sỹ tài thế ạ, đúng là giang hồ đồn đại thầy là bác sĩ Thần y có khác, chuyện gì cũng biết hết?
– Tài cái con khỉ gì! Đau lưng là phải rồi! Trên lưng cô còn in hằn dòng chữ “Cụ ông Thái Thuận Phong. Sinh năm 1922, mất năm 2006. Thọ 85 tuổi” đây này… -
Nguyễn Ngọc Tuân Cô vợ thật thàHai vợ chồng đang trên đường lái xe về nhà thì đột nhiên một xe cảnh sát đuổi theo, vượt lên rồi ra hiệu cho họ tấp vào lề. Ông chồng cho xe dừng lại đậu bên vệ đường. Viên cảnh sát bước lại gần.
– Đường này chỉ được phép chạy 60 km/h thôi. Anh có biết là anh chạy đến 75 km không?
Ông chồng cãi:
– Đâu có! Rõ ràng tôi chạy đúng 60 km/h mà…
Cô vợ ngồi sát bên liền chêm:
– Anh rõ ràng lái 80 km/h mà…
Viên cảnh sát:
– Hả?! 80 km/h? Phạt anh vì lái xe quá nhanh!
Anh chồng tức đỏ mặt nhưng ráng nhịn.
Đi một vòng quanh chiếc xe, tay cảnh sát hỏi người chồng:
– Đèn trước bên phải bị vỡ chắc khá lâu chưa sửa???
– Thưa không đâu… Hồi nãy tôi lái xe cán trúng cục đá to văng lên làm vỡ đó…
Cô vợ lại nối lời:
-Không phải đâu! Đèn đó vỡ từ đầu năm mà nhắc hoài không chịu thay bóng…
Tay cảnh sát ghi biên bản thêm một tội nữa.
Anh chồng tức quá mắng vợ:
– Cô làm ơn câm cái miệng giùm tôi một vài phút có được không hả?
Tay cảnh sát nhíu mày hỏi cô vợ:
– Ông nhà hay thường xuyên lớn tiếng với chị lắm sao?
Cô vợ tìm cách bênh chồng:
– Dạ đâu có… Chỉ khi nào anh ấy xỉn thôi à… chứ bình thường ảnh hiền và dễ thương lắm… -
Nguyễn Ngọc Tuân Tác dụng không ngờ của rượu biaNghe thiên hạ đồn rằng ở đất nước Bhutan chùa thật không phải chùa giả, sư thật không phải sư quốc doanh, tu thật không phải tu lưu manh, nên vợ mình dắt mình sang gửi tu học kết hợp cai rượu. Sau khi nghe vợ mình trình bày tiểu sử rượu bia của mình, nhà sư nhân từ hỏi:
-Ngươi uống rượu có thích không?
-Thưa thầy thích, rất thích
-Ngươi uống rượu có ngon không?
-Thưa thầy ngon, rất ngon.
-Rượu chỉ mang đến cảm xúc vậy thôi sao?
-Thưa còn nữa, mỗi lần uống rượu con thấy vui tươi, hoan lạc, yêu đời, yêu người, yêu thương, độ lượng, tha thứ, hào hiệp. Có chai rượu ngon con gọi bạn bè đến, có món ăn ngon con mời bạn bè đến. Uống rượu, đọc thơ và nói những lời tử tế.
-Thôi ngươi hãy về đi, đừng đến đây gặp ta làm gì nữa.
-Thầy không nhận những thằng uống rượu làm đệ tử phải không thầy?
-Không, ta tu tập 50 năm để được sống thích thú, vui tươi, hoan lạc, yêu đời, yêu người, độ lượng, tha thứ, hào hiệp nhưng vẫn chưa đạt đến cảnh giới đó. Còn ngươi chỉ uống rượu lại đạt đến cảnh giới cao nhất của đạo.
-Nhưng thưa thầy con muốn học đạo.
-Đến với đạo có nhiều đường. Ta ăn chay, tụng kinh, niệm Phật. Ngươi uống rượu, đọc thơ, nói lời tử tế. AI THÀNH TÂM THÌ THIỆN NGỘ!
Nói xong nhà sư quay lưng đi, để lại mình bơ vơ trong sân tu viện.
Vợ mình dắt mình về, nói từ nay sẽ cho thêm tiền mua rượu. -
Nguyễn Ngọc Tuân Không phải chuyện nhỏBạn tù hỏi nhau:
– Tại sao anh phải vào đây?
– Tôi bỏ vợ…
– Thế thôi sao? Chuyện nhỏ mà!
– … từ trên lầu ba xuống. -
Hứa Đăng Quang chịu nộp tiền phạtMột người đàn ông đi xe đạp trên đường, trên giá chở hàng có hai bịch lớn. Một bịch bị thủng lỗ nên những đồng tiền xu cứ từ đó rơi xủng xoảng xuống đường. Bỗng một xe cảnh sát phóng xe vượt qua anh ta rồi dừng lại.
- Anh bạn! Anh rơi không biết bao nhiêu đồng xu năm nghìn đồng rồi. – Một cảnh sát nhắc.
- Thôi chết tôi rồi! – Người đàn ông giật mình. – Đành phải quay lại để nhặt tiền rơi suốt dọc đường vậy.
Người cảnh sát tỏ ra nghi ngờ:
- Anh lấy đâu ra lắm tiền xu năm nghìn đồng thế? Ăn cắp hả?
Người đàn ông thanh minh:
- Đâu có! Nhà tôi ở gần sân vận động, sát một quán bia, lại có một cây to mọc ngay sát tường nhà. Cánh cổ động viên sau một trận đấu lại kéo nhau ra quán bia nhậu nhẹt rồi cứ nhè gốc cây mà đái bậy. Tôi nấp ở gần đó, cầm một cái kéo to và đòi phạt mỗi thằng một đồng xu năm nghìn.
Toán cảnh sát trên xe cười rộ khoái trá:
- Sáng kiến hay đấy! Thế còn cái túi kia đựng gì thế?
- Thì có phải thằng nào cũng chịu nộp tiền phạt đâu! -
Hứa Đăng Quang Mấy lần đây aeTrong lúc xem triển lãm gia súc trong một chợ quê cùng chồng, bà vợ kênh kiệu hỏi một trong những người nuôi bò đực là mỗi tuần họ cho bò của họ làm cái chức năng giống đực của chúng mấy lần:
– Khoảng 4-5 lần, người chủ bò trả lời.
Quay sang nhìn chồng có vẻ khỉnh bỉ bà nói: “Anh thấy chưa, bốn hoặc năm lần chưa phải đã là nhiều nếu so với những con loại xuất sắc”
Hiểu ra là mình đã góp thêm vào cái thói dằn vặt chồng của người phụ nữ kia, người nuôi bò đực vội nói: “Tất nhiên là không bao giờ chúng tôi đưa cùng một con bò cái vào 2 lần liền”